Cuộc Sống Của Người Việt Nam Tại Mỹ Mới Nhất

Cuộc Sống Của Người Việt Nam Tại Mỹ Mới Nhất

Cách đây hơn 26 năm, chị A Viết Thị Nós (SN 1986) di cư cùng với chú ruột của mình từ bản Ka Lô, huyện Kà Lừm, tỉnh Sê Kông (Lào) sang làm ăn tại xã biên giới Quảng Nhâm, huyện A Lưới, tỉnh Thừa Thiên Huế. Tại đây, Nós đã gặp và nên duyên vợ chồng với anh Hồ Viết Anh (ngụ xã Quảng Nhâm) vào năm 2009. Hơn 10 năm sống bên nhau, có với nhau hai người con chung, nhưng anh chị vẫn chưa trở thành vợ chồng hợp pháp bởi chưa đăng ký kết hôn. Chỉ đến khi A Viết Thị Nós được nhập quốc tịch Việt Nam vào năm 2019, anh chị mới chính thức thành vợ, thành chồng.

Cách đây hơn 26 năm, chị A Viết Thị Nós (SN 1986) di cư cùng với chú ruột của mình từ bản Ka Lô, huyện Kà Lừm, tỉnh Sê Kông (Lào) sang làm ăn tại xã biên giới Quảng Nhâm, huyện A Lưới, tỉnh Thừa Thiên Huế. Tại đây, Nós đã gặp và nên duyên vợ chồng với anh Hồ Viết Anh (ngụ xã Quảng Nhâm) vào năm 2009. Hơn 10 năm sống bên nhau, có với nhau hai người con chung, nhưng anh chị vẫn chưa trở thành vợ chồng hợp pháp bởi chưa đăng ký kết hôn. Chỉ đến khi A Viết Thị Nós được nhập quốc tịch Việt Nam vào năm 2019, anh chị mới chính thức thành vợ, thành chồng.

Việt Nam thuộc top đầu số lượng du học sinh tại Mỹ

Theo báo cáo của Viện Giáo dục Quốc tế (IIE), năm 2022- 2023 Mỹ tiếp tục là điểm đến hàng đầu thế giới của sinh viên quốc tế, tăng 14% sinh viên quốc tế tới nhập học. Sinh viên quốc tế chiếm 6% tổng số sinh viên tại các trường đại học, cao đẳng với hơn 1 triệu sinh viên đến từ 230 quốc gia khác nhau. Trong đó, có 21.900 du học sinh đến từ Việt Nam, tăng 5,7% so với năm học trước. Đứng đầu về du học sinh ở Mỹ là Trung Quốc ( chiếm 27%), Ấn Độ ( chiếm 25%), kế tiếp là Hàn Quốc và Canada lần lượt là 4% và 3%. Việt Nam liên tục nằm trong top 5 trong nhóm các quốc gia có số lượng sinh viên du học nhiều nhất ở Mỹ chiếm 2%.

Ngoài ra, Việt Nam luôn đứng thứ hai toàn cầu về số lượng sinh viên theo học trường cao đẳng cộng đồng Mỹ, chiếm 7,6% tổng sinh viên quốc tế theo học ở trường này và đứng thứ tư toàn cầu với 14,295 sinh viên theo học chương trình cao đẳng và cử nhân. Các ngành Khoa học, Công nghệ, Kỹ thuật, Toán và Kinh doanh/Quản trị vẫn là khối ngành du học sinh Việt Nam tại Hoa Kỳ theo học nhiều nhất. Số phần trăm sinh viên Việt Nam theo học ngồi ngành Toán và Kinh doanh/ Quản trị lần lượt là 47,6% và 24,7%.

Những điều cần biết về cuộc sống của du học sinh Việt Nam tại Mỹ

Vì sao Mỹ là điểm đến hàng đầu của du học sinh Việt?

Những lý do lớn khiến Mỹ trở thành điểm đến hàng đầu của du học sinh Việt Nam như:

Cuộc sống của du học sinh Việt Nam tại Mỹ có các hoạt động ngoại khóa nào

Khám phá cuộc sống của du học sinh Việt Nam tại Mỹ

Nếu bạn đang có kế hoạch hoặc chuẩn bị lên đường du học tại Mỹ, chắc chắn bạn đang tò mò về cuộc sống của du học sinh Việt Nam tại Mỹ sẽ như thế nào? Khó khăn thường gặp đối với du học sinh Việt? IEE đã tổng hợp những thông tin cơ bản về cuộc sống cho du học sinh Việt tại Mỹ để bạn tham khảo.

Cuộc sống du học sinh Việt Nam tại Mỹ có khác gì với Việt Nam?

Những khu người Việt tại Mỹ có thể quý vị chưa biết

Mỹ được biết tới là quốc gia đa chủng tộc vì thế mà khi chọn đây là quốc gia để anh chị định cư thì nên tìm hiểu kỹ những khu người Việt ở Mỹ tập trung đông dân. Cân nhắc kỹ càng những yếu tố như tiểu bang nào dễ sống nhất, những tiểu bang nhiều người Việt ở Mỹ, tiểu bang ít người Việt ở Mỹ, số lượng người Việt ở Mỹ....Và để giúp anh chị đưa ra lựa chọn đúng đắn thì dưới đây là top 4 tiểu bang có khu người Việt ở Mỹ lớn nhất.

Xem thêm: Bang nào giàu nhất nước Mỹ

Tiểu bang Texas có vị trí nằm ở phía Nam của Mỹ. Với diện tích lớn thứ 2 tại Mỹ, quy tụ nhiều thành phố lớn nhỏ trong đó có thành phố Houston. Khu người Việt ở Texas cũng chiếm hơn 10% tổng dân số của khu người Việt ở Mỹ.

Xem thêm chi tiết: Tham gia đầu tư EB5 bao nhiêu tiền hiện nay?

Tiểu bang California có vị trí nằm sát ven biển phía Tây của Mỹ. Với diện tích lớn thứ 3 tại Mỹ, hơn 400 thành phố. Khu người Việt ở California cũng chiếm một số lượng đông nhất trên toàn bộ lãnh thổ nước Mỹ.

Góc giải đáp: Visa đầu tư có thời hạn bao lâu?

Tiểu bang Washington có vị trí nằm ở phía Tây Bắc Thái Bình Dương của Mỹ. Với diện tích gần 200.000 km2. Khu người Việt ở Washington cũng chiếm một số lượng rất đông đảo.

Tìm hiểu thông tin: Muốn định cư ở Mỹ cần bao nhiêu tiền?

Tiểu bang Florida có vị trí nằm ở phía Nam của Mỹ. Đây là vùng đất được khám phá ra bởi nhà thám hiểm người Tây Ban Nha có diện tích lớn thứ 22 tại Mỹ. Florida có lợi thế rất lớn khi sở hữu đường bờ biển dài bậc nhất nước Mỹ, kéo dài qua 50 bang liền kề của Mỹ.

Khu người Việt ở Florida cũng tăng chóng mặt sau mỗi năm. Dưới đây là ưu điểm tại khu vực này:

Xem thêm: Các câu hỏi phỏng vấn du lịch Mỹ

Khám phá cuộc sống của du học sinh Việt Nam tại Mỹ

Cuộc sống của du học sinh Việt Nam tại Mỹ có nhiều điểm khác biệt so với cuộc sống ở Việt Nam, cụ thể:

Cuộc sống của du học sinh Việt Nam tại Mỹ có nhiều thử thách nhưng cũng có nhiều cơ hội để phát triển bản thân. Vì thế, du học sinh cần chuẩn bị kỹ lưỡng về mặt kiến thức, kỹ năng và tài chính để có thể hòa nhập trong môi trường học tập và sinh hoạt mới.

Cuộc sống của du học sinh Việt Nam tại Mỹ thường gặp những khó khăn nào?

Kết luận cuộc sống ở Mỹ của người Việt

Hy vọng với những thông tin hữu ích về khu người Việt ở Mỹ trong bài viết trên anh chị sẽ tìm được một tiểu bang phù hợp khi định cư. Mỹ được mệnh danh là xứ sở cờ hoa với nền văn hóa đa dạng, kinh tế hùng mạnh, giáo dục và y tế phát triển hàng đầu thế giới.

Thực sự đây là một đất nước đem lại cơ hội việc làm và chất lượng cuộc sống tuyệt vời cho việc định cư lâu dài. Hãy chuẩn bị một lượng thông tin và kiến thức đủ lớn để hỗ trợ anh chị lựa chọn tiểu bang đáng sống nhất nước Mỹ.

Từ lâu tôi rất muốn viết một bài nói về đề tài này nhưng vì khả năng viết rất hạn chế và cuộc sống ở xứ người quá bận rộn nên tôi không thể. Hôm nay tôi Danny Nguyễn cố gắng viết lên một đôi lời, với hy vọng bạn đọc trong và ngoài nước có một cái nhìn xác thực với cuộc sống người Việt định cư ở nước ngoài. Đây là bài viết chia sẻ từ cá nhân tôi, có thể sẽ có nhiều sai sót, rất mong nhận được nhiều ý kiến đóng góp của bạn đọc.

Dù ở Việt Nam bạn đã tốt nghiệp cao đẳng, đại học hay hơn thế nữa, nhưng khi tới Mỹ thì bạn như là người mù chữ. Việc tìm được một công việc phù hợp với bằng cấp đã học ở Việt Nam sẽ là điều không thể, vì vậy khi đặt chân tới mảnh đất thiên đường này, việc bạn phải trở thành thành phần lao động chân tay sẽ là điều tất yếu.

Đối với thành phần lao động này ở Mỹ thì phải nói là vô cùng vất vả. Tất nhiên, cuộc sống ở Mỹ không ai ép buộc mình phải làm việc nhiều giờ cả, nhưng vì cuộc sống và bạn muốn có tất cả mọi thứ nên phải làm việc cộng lái xe 11-13 giờ/ngày, 7 ngày/tuần. Với mức vật giá đồ ăn người Việt ưa thích tương đối đắt đỏ: 8 USD cho một kg rau muống, 1,29 USD cho 3 nhánh sả hoặc rau thơm các loại, 12 USD một kg nhãn tươi, 3,99 USD một trái đu đủ, hoặc thơm, 20 USD cho một hộp chôm chôm 36 trái… thì với mức lương khiêm tốn 1500-2500 USD/tháng chưa xài đã hết. Vì vậy đa số thành phần lao động chi tiêu hết sức tiết kiệm và dĩ nhiên là rất nhiều người không dám bỏ tiền để mua bảo hiểm y tế.

Bảo hiểm ở Mỹ rất mắc. Ngay bản thân tôi, gia đình gồm 8 người và nhiều bạn bè của tôi hầu như không ai có bảo hiểm. Cũng vì điều này nên tôi đã chứng kiến nhiều cảnh đau lòng. Chẳng may bạn mắc bệnh, đi khám bác sỹ dù bác sĩ không chữa được bệnh cho bạn nhưng cũng lấy 120-150 USD và bác sĩ đó giới thiệu tới một bác sĩ khác mà bác sĩ đó cũng bó tay luôn thì cũng lấy một khoảng tương tự. Ở Mỹ chữa bệnh vô cùng đắt đỏ, một ca phẫu thuật nhiều khi trả cả đời không hết. Cũng vì lý do này nên nhiều người dù mang bệnh trong người nhưng điều kiện kinh tế eo hẹp nên cứ chịu đựng để lâu ngày dẫn đến bệnh nặng và tử vong cũng là chuyện thường xảy ra.

Hầu hết ở Mỹ ai cũng phải làm việc nhiều giờ, nên không còn thời gian để chăm sóc bản thân, gia đình và con cái. Đi làm về đến nhà đã đau nhừ toàn thân, ăn cũng không muốn ăn chứ đừng nói là làm cơm tối cho gia đình và tất nhiên là cũng chẳng còn mặn mà tới chuyện chăn gối nữa vì phải giữ sức để mai đi cày.

Đối với chị em, khi đến Mỹ cứ nghĩ mình là số một, nhưng tôi thấy chị em chẳng sung sướng tí nào cả. Nhiều khi họ còn phải làm việc vất vả hơn cánh đàn ông ấy chứ. Chỉ đơn cử việc sinh đẻ thôi cũng đã là một thiệt thòi lớn. Thông thường ở Mỹ sau khi sinh, chỉ ở lai bệnh viện 48h. Chồng thì cũng chỉ nghỉ 2-3 ngày sau đó là chị em phải tự lo cho bản thân và con nhỏ, 1-2 tuần nhiều lắm là 4 tuần lại phải đi làm. Con nhỏ chưa đầy tháng tuổi phải gửi trẻ 11-12h/ngày. Nhiều khi nhìn con còn quá bé mà phải đưa đi gửi cả ngày ứa cả nước mắt, nhưng biết làm sao bây giờ. Nghỉ ở nhà để lo cho con ư? Lấy tiền đâu ra để mà sống? Ai lo cho đống hóa đơn hàng tháng? Đến khi con đi học thì cả tuần không thấy mặt con ấy chứ.

Ở Mỹ, hầu hết thực phẩm đều là đông lạnh có khi hàng tháng. Đồ ăn thì nấu một lần cho 2-3 ngày. Ăn thì chẳng bao giờ đúng bữa, mà cũng chẳng còn kịp nhai nữa, nuốt cho đầy bụng để mà làm việc. Bữa sáng thì ăn ở trên xe, bữa trưa thì ăn ở chỗ làm, rỗi lúc nào thì ăn lúc đó, nhiều hôm bận quá chẳng có thời gian để mà ăn phải uống sữa trừ cơm. Rất nhiều hôm bữa tối, cơm canh đổ đầy một tô, hâm nóng bằng lò vi sóng, chồng lái xe vợ vừa ăn vừa đút cho chồng ăn vội vã tới đón con kẻo trễ bảo mẫu than phiền. Đọc đến đây thôi thì nhiều bạn đã đặt câu hỏi: Tại sao không về Việt Nam mà sống?

Xin thưa với các bạn, có rất nhiều nguyên nhân.

Khi đi thì tìm mọi cách đi cho bằng được giờ về sợ xấu hổ, con cái học hành dở dang, khả năng kinh tế không cho phép, nhà ở Việt Nam giờ quá mắc. Nếu ngày xưa ai có nhà mặt phố bán để ra đi thì đừng bao giờ về tìm hiểu xem căn nhà đó bây giờ bao nhiêu, nếu không bạn sẽ không ngủ được đâu. Về Việt Nam lại phải bắt đầu lại từ đầu…

Riêng bản thân tôi thì, mình đã quá hèn mọn, không làm được gì cho dân tộc thôi thì hy sinh chút sức mọn này cho gia tộc. Chỉ mong những người thân trong gia tộc tôi nói riêng và những người ở Việt Nam có thân nhân ở nước ngoài nói chung thực sự hiểu được giá trị của đồng tiền mồ hôi nước mắt mà người con tha hương gủi về.

Nói chung, người Việt chúng ta rất cần kiệm. Đa số sau khi định cư ở nước ngoài 2-3 năm thì ai cũng bắt đâu dư dả 40.000-50.000 USD hay hơn thế nữa. Nhưng những ngày đen tối lại bắt đầu từ đây. Lúc đã có tiền, bạn bắt đầu nhìn lại cuộc sống. Với suy nghĩ, mình không thể ở mãi trong một căn hộ chật hẹp, phức tạp, đi một chiếc xe cũ kĩ như thế này được… Một ngày, bạn tới gặp chuyên viên ngân hàng, người nhân viên này đã từng ăn học ở trường hàng năm để dụ đỗ mọi người. Nào là: bạn không phải ở nhà mướn, thực sự làm chủ căn nhà của mình, là tài sản lớn, là khoản đầu tư sinh lời cao, sau khi bạn trả xong căn nhà bạn sẽ có một khối tài sản lớn… Sau khi gặp môi giới xem một loạt nhà và tất nhiên là bạn không thích một căn nhà cũ, nhỏ trên dưới 100.000 USD. Kết quả là bạn quyết định mua trả góp 30 năm cho một căn nhà 300.000-400.000 USD ở cho sướng tấm thân. Lúc này bạn cảm thấy vô cùng hạnh phúc. Đất nước Mỹ đã cho mình quá nhiều cơ hội. Rõ ràng là, chỉ cần 5000 USD để mua một chiếc xe 40-50.000 USD; 10-20.000 USD để mua một căn nhà 400.000 USD. Thậm chí bạn chỉ cần có công việc ổn định chẳng cần đồng nào cũng mua được nhà, xe…

Nhưng theo sự hiểu biết của tôi thì bạn đã chui vào một cái bẫy tài chính hết sức tinh vi mà các chuyên gia kinh tế hàng đầu tạo ra. Tại sao vậy? Vừa ký mua căn nhà thì bạn đã mất đi 6% giá trị của căn nhà cho “tiền môi giới”, mà nhiều người cho rằng người bán trả, nhưng theo tôi thì người mua đưa tiền cho người bán trả. Nếu không tin thì bạn bán ngay căn nhà vừa mua thì sẽ biết là mình mất bao nhiêu %. Chẳng hạn, bạn mua một căn nhà 400.000 USD, cứ cho là trả trước 100.000 USD thì ngân hàng phải trả cho chủ đầu tư 300.000 USD, tức bạn mượn 300.000 USD tiền mặt thế chấp bởi căn nhà với lãi suất 4,99-7,99 %/năm tùy tín dụng từng người. Bên cạnh đó, bạn phải trả thuế tài sản 1,75-4 %/năm tùy từng khu và thành phố mình ở.

VD: Với một căn nhà 400.000 USD trả trước 100.000 USD thì phải trả hàng tháng: tiền gốc 1000-1200 USD, tiền lời ngân hàng 1500-2000 USD, tiền thuế tài sản 600-800 USD cộng tiền vệ sinh khu vực 300-600 USD/năm, tiền bảo hiểm… Tính ra mỗi ngày ngủ dậy thì có một ai đó đã rút ra từ hầu bao của bạn 100-150 USD/ngày, sau 30 năm bạn phải trả 1,2 – 1,5 triệu đô cho một căn nhà 400.000 USD.

Sau khi dọn tới căn nhà mới, bạn thấy căn nhà trống trơn, lúc này thì túi tiền cũng đã vơi và bạn lại nhớ tới “lệnh bài ” mà Hoàng Đế Obama ban tặng. Mà nó cũng giống lệnh bài thật, cứ tới bất cứ trung tâm mua sắm nào, chỉ cần kéo cái rẹc là có thể khuân về bất cứ thứ gì, từ cái mở nắp chai rượu đỏ tới TV, tủ lạnh… Bạn lại thấy vô cùng sung sướng là mình không còn thiếu bất cứ thứ gì chỉ có thiếu nợ đến mức không thể thiếu nhiều hơn được nữa. Đến thời điểm này thì bạn và vợ con đã nhiễm loại virus mua sắm, loại virus này ở Mỹ chưa có thuốc chữa.

Nhưng xin thưa với các bạn là loại thẻ tín dụng mua trước trả tiền sau này chẳng khác gì một lưỡi dao cắt cổ. Với lãi suất 14,99-24,99 % năm, tính ra cũng xấp xỉ mượn tiền nợ nóng ở tiệm cầm đồ ở Việt Nam. Khoảng 20 ngày sau thì hóa đơn đòi nợ tới gõ cửa nhà bạn mà không bao giờ biết mệt mỏi. Tôi cam đoan là sau khoảng 2-3 năm lo trả tiền nhà, thẻ… tóc của bạn không còn kịp bạc nữa mà nó rụng ráo trọi. Có nhiều anh chàng kỹ sư, chuyên gia theo được 5-7 năm nhưng đùng một cái mất việc. Bạn thử nghĩ những người này trụ được bao lâu? 3-6 tháng là mất nhà => mất vợ, con. Vì vậy cho nên, lâu lâu lại nghe tin, có một anh chàng tầm 35-40 tuổi vác súng tới chỗ làm sát hại đồng nghiệp, vợ con rồi đặt dấu chấm hết cho cuộc đời. Mà cứ cho là có nhiều người leo đến 30 năm để trả hết nợ nhà đi chăng nữa thì lúc này bạn cũng sắp trở thành người của thế giới bên kia, còn nhà thì sắp sập.

Nếu bạn muốn sang căn nhà cho con cái thì con của bạn lại phải đóng một khoản thuế rất cao. Nếu chẳng may bạn qua đời thì tất cả chủ nợ, đặc biệt là nợ tiền bệnh viện đến phong tỏa căn nhà và toàn bộ tài sản của bạn kể cả tiền tiết kiệm trong ngân hàng. Lúc này chủ nợ sẽ bán đấu giá từ căn nhà đến đôi bông tai, cho đến khi đủ số tiền bạn nợ mới thôi. Nếu không đủ, họ có quyền thu hồi những tài sản mà trước đây bạn đã cho tặng con cái trong vòng 7 năm. Đau quá phải không các bạn? Tôi nghĩ, ở Mỹ họ áp dụng chính sách “xẻo dần”, người có nhiều xẻo nhiều, kẻ có ít xẻo ít, xẻo đến chết thì thôi không xẻo nữa, mà bưng sạch luôn.

Cũng vì những lý do kể trên, dù tôi đã ở Mỹ lâu năm nhưng tôi lại thuê phòng hoặc căn hộ để ở. Bao nhiêu tiền làm ra tôi đều đầu tư về Việt Nam, vừa xây dựng quê hương đất nước vừa thắng lợi lớn. Hiện tại có những bất động sản của tôi ở Việt Nam đã lên giá 30 lần vì tôi mua từ năm 1998. Hàng tháng tôi vấn có thu nhập từ tiền thuê nhà, còn hơn cả thu nhập ở Mỹ. Và nhất định một ngày không xa tôi sẽ về Việt Nam để sinh sống.

Theo cách nghĩ của riêng tôi, nếu như một ngày nào đó các bạn ở Việt Nam qua Mỹ để du lịch, thấy cuộc sống ở Mỹ quá hào nhoáng mà bỏ một triệu đô để mua đứt một căn nhà thì bạn đã thuộc thành phần đại gia. Mà đại gia thì sống ở Mỹ làm gì cho buồn mà chủ yếu là lo cho con cháu. Mà lo cho con cháu thì phải tính 20 -30 năm hay hơn thế nữa, thì bạn không chỉ bỏ một triệu, mà phải chuẩn bị thêm ngót nghét một triệu nữa để đóng thuế. Cho nên tôi thiết nghĩ, đại gia thì không dại gì đầu tư một cách thiếu khôn ngoan như vậy. Thà bỏ tiền ra làm từ thiện hay xây cho liệt tổ liệt tông một căn nhà thờ còn để lại tiếng thơm ngàn đời cho con cháu.

Thật ra thì còn nhiều điều phải nói lên nữa nhưng thời gian không cho phép và sự hiểu của tôi về xã hội Mỹ còn rất khiêm tốn. Qua đây cũng cầu xin những ai hiểu biết về xã hội Mỹ, đặc biệt là về khía cạnh luật sở hữu và thừa kế tài sản, hãy viết lên một bài để cộng đồng người Việt chúng ta ở nước ngoài có thêm kinh nghiệm để bảo toàn tài sản của mình.

Mọi thông tin chi tiết, xin vui lòng liên lạc với chúng tôi tại:

VP Hà Nội: Tầng 2 – Tòa nhà Toserco, 273 Kim Mã, Quận Ba Đình VP TPHCM: 255 Nguyễn Đình Chiểu, Phường 5, Quận 3 VP Anh Quốc: Shooters Hill Road, London SE18 4LP VP Sydney, Úc: 443 Chapel Road, Bankstown NSW 2200 Australia

HOTLINE – 1900 7211 |GSE.EDU.VN| [email protected] | FB: TƯ VẤN DU HỌC GSE